Monday, January 1, 2018

Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết

Nằm nép mình bên dòng sông Hiếu, làng hoa An Lạc thuộc phường Đông Giang, TP.Đông Hà, tỉnh Quảng Trị là thương hiệu hoa nổi tiếng trong vùng.

Đây là năm đầu tiên, địa phương thực hiện việc quy hoạch các hộ trồng hoa trên địa bàn về tổ hợp tác sản xuất kiểu mới. Ghé thăm tổ hợp tác hoa An Lạc, không khó để thấy bạt ngàn các loại hoa chớm nụ, sẵn sàng cung ứng ra thị trường Tết Nguyên Đán năm nay. Loại hoa chủ lực ở đây là cúc, ngoài ra còn một số loại như: Dạ yến thảo, mắt nai, đồng tiền, vạn thọ, thược dược, hoa hồng các loại…

Theo chân anh Hoàng Hữu Khiêm, Tổ trưởng tổ hợp tác hoa An Lạc, anh Khiêm cho biết: “Tính riêng tại tổ hợp tác, chúng tôi có 20 hộ trồng với khoảng 27.000 chậu hoa các loại sẵn sàng cung ứng ra thị trường. Đảm bảo nguồn cung cho tỉnh nhà và xuất đi một số vùng như Quảng Bình, Huế...".

Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết

Anh Khiêm cho biết, vụ hoa An Lạc năm nay sẽ nở đúng dịp Tết Nguyên đán. 

Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 2).

Hoa cúc là loại chủ lực, với hơn 27.000 chậu tính riêng tại tổ hợp tác hoa An Lạc.

Mặc dù năm nay khí hậu không quá thuận lợi, tuy nhiên, với những kinh nghiệm dày dặn của các hộ trồng hoa nơi đây, người dân đã lường trước được tình hình thời tiết để có những phương pháp chăm bón phù hợp. Anh Khiêm cho biết thêm, hiện tại, hầu hết các chậu hoa cúc đã chớm nụ, điều này đồng nghĩa với dự báo cho một mùa hoa bội thu.

Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 3).

Một số loại hoa nở quanh năm đã được đưa vào chậu tạo dáng cẩn thận, sẵn sàng cung ứng ra thị trường.

Hiện tại, người dân trồng hoa đang tất bật hơn bao giờ hết. Chỉ còn hơn 1 tháng nữa sẽ đến tết, thị trường hoa đã bắt đầu nhộn nhịp. Thương lái các nơi cũng đã bắt đầu đến xem hoa, đặt cọc trước để đảm bảo nguồn hàng. Giai đoạn này cũng là lúc cây bắt đầu trổ bông, rất cần công chăm bón kĩ lưỡng để hoa nở đều, đẹp. Anh Hoàng Hữu Thành, hộ dân trồng hoa chia sẻ: “Mấy ngày gần đây, hầu như chúng tôi luôn thường trực ở vựa hoa, vì giai đoạn này cây cần rất nhiều phân bón để kích thích đơm nụ. Mùa này cũng là lúc mà sâu bệnh bùng phát nhiều nhất, nên hoa cần phải được chăm bón kịp thời”.

Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 4).
Một số thương lái ở các vùng lân cận đã bắt đầu đặt cọc thu mua hoa với số lượng lớn. 
Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 5).
Nhiều người yêu hoa cũng đã đến thăm vườn, chụp ảnh lưu niệm.

Theo anh Thành, giá hoa năm nay nhiều khả năng không có biến động mạnh, vẫn sẽ giữ ở mức như mọi năm với chậu hoa cúc loại nhỏ có giá 150.000 đồng/chậu và loại lớn giao động từ 400.000 - 500.000 đồng/chậu (tùy vào kích thước và chất lượng hoa). Các loại hoa khác cũng sẽ không thay đổi nhiều vì hoa năm nay được dự đoán sẽ nở đều, đẹp, đúng Tết.

Không chỉ riêng tổ hợp tác hoa An Lạc, hoa còn được rất nhiều người dân trồng ở vườn nhà, với khoảng 100 hộ dân tham gia trồng hoa trên diện tích 5ha, trong đó có khoảng 2ha trồng chậu và 3ha trồng vườn.

Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 6).
 
Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 7).
Ngoài hoa cúc, người dân còn trồng thêm nhiều loại khác như: Dạ yến thảo, mắt nai, đồng tiền, vạn thọ, thược dược, hoa hồng...
Xã hội - Hoa An Lạc chớm nụ, người dân “chạy đua” để kịp mùa hoa tết (Hình 8).
Năm nay, hoa An Lạc kỳ vọng sẽ đem đến một mùa bội thu cho người dân nơi đây.

Mặc dù với quy mô không quá lớn so với những nơi khác, song hoa An Lạc vẫn giữ nguyên giá trị thương hiệu suốt mấy chục năm qua. Dự báo, khoảng ngày 15/12 (Âm lịch), những chậu hoa đầu tiên tại tổ hợp tác sẽ xuất ra thị trường. Ngoài ra, du khách và người dân cũng có thể thoải mái đến thăm quan, chụp ảnh tại vựa hoa nơi đây.

Nguyễn Huy

Let's block ads! (Why?)

Cho em nhớ về anh thêm một lần nữa

Hôm nay tôi ngồi ở một quán cà phê và không biết là tình cờ hay cố ý mà quán mở toàn những bản nhạc cũ. Những bản nhạc mà cách đây 7 năm rất hot, còn bây giờ thì chắc có lẽ chẳng có mấy người còn nhớ đến nữa.

Tôi đã ngồi ở đó từ 9h sáng đến 6h chiều, không ăn trưa, không đọc sách, cũng không lạch cạch gõ bàn phím laptop. Tôi chỉ ngồi im lặng. Và đợi một giai điệu nào đó đã từng rất quen thuộc vang lên.

Cảm giác đó thật tình tôi cũng chẳng biết phải diễn tả nó ra sao. Một chút hồi hộp, một chút hưng phấn, và tất nhiên là chẳng thể nào thiếu được cái thứ nỗi buồn dai dẳng đã đeo bám tôi nhiều năm qua mỗi khi nghĩ về tình cảm tôi với anh từng có.

Tôi thực ra chưa hoàn toàn quên được điều gì về anh và về chúng tôi khi đó. Chỉ cần một bài hát cũ, hoặc mùi hương nước xả vải mà tôi dùng khi quen nhau, hay mùi nước rửa tay hoặc dầu gội mà anh thích.

Chỉ cần vô tình chạm vào những điều quen thuộc đó thì tôi sẽ nhớ lại. Không phải là địa điểm chúng tôi cùng nhau qua, cũng không phải là thứ tự của những việc chúng tôi từng làm. Thứ tôi nhớ lại được chỉ là cảm giác, hạnh phúc, bình yên.

Tâm sự - Cho em nhớ về anh thêm một lần nữa

Tôi từng nhớ anh ấy rất nhiều (Ảnh minh họa)

Thế đấy, con người buồn cười lắm, kiểu gì thì cũng vẫn cứ có lý do để buồn. Không hạnh phúc, vui vẻ với nhau thì buồn. Còn như chúng tôi, cũng đâu có vui được dù năm tháng đã rục rịch quay được nhiều vòng lắm rồi.

Tôi thấy nhớ cái ngày xưa ấy, nhớ đến mức mà mẫu người yêu lý tưởng của tôi bây giờ chẳng cần phải giàu có, cũng chẳng cần phải quá đẹp trai, chỉ cần có thể làm tôi cảm thấy bình yên như những ngày xưa ấy là được. Tôi chẳng thiếu gì cả, duy chỉ có cảm giác bình yên là tôi không thể tự tạo ra để vỗ về và nuông chiều bản thân được.

Với tôi, bình yên chính là tình yêu. Tôi chỉ cần vậy thôi... Mà mải miết bao lâu rồi còn chưa thấy. Vậy nên, ngày hôm nay tôi sẽ nhớ anh thêm một lần nữa để ngày mai tôi lại bắt đầu hành trình xóa nhòa kí ức.

Vân Khánh

Let's block ads! (Why?)

Cảng Vũng Áng được tiếp nhận tàu chở hàng trọng tải hơn 6 vạn tấn

Chiều ngày đầu năm mới (1/1/2018), lãnh đạo công ty Cổ phần Cảng Vũng Áng Việt - Lào cho biết, cục Hàng hải Việt Nam (bộ Giao thông Vận tải) vừa có văn bản chấp thuận để cầu cảng số 2 - bến cảng Vũng Áng tại địa bàn Khu kinh tế Vũng Áng, TX.Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh được phép tiếp nhận tàu chở hàng tổng hợp với trọng tải lên đến 61.671 tấn giảm tải ra, vào làm hàng.

Xã hội - Cảng Vũng Áng được tiếp nhận tàu chở hàng trọng tải hơn 6 vạn tấn

Cầu cảng số 2 thuộc bến cảng Vũng Áng được tiếp nhận tàu chở hàng trọng tải hơn 6 vạn tấn.

Cầu cảng số 2 - bến cảng Vũng Áng được đưa vào khai thác từ năm 2010, với khả năng tiếp nhận tàu thuyền Việt Nam, tàu thuyền nước ngoài vận chuyển hàng hóa trọng tải khoảng 50.000 tấn. Đến giữa năm 2016, cầu cảng số 2 đã được cục Hàng hải Việt Nam cho phép tiếp nhận tàu chở hàng tổng hợp với trọng tải nâng lên đến 55.000 tấn, hoặc tàu chở container trọng tải đến 45.000 tấn, có chiều dài 215m với mớn nước phù hợp ra, vào hoạt động bốc dỡ hàng hóa và thực hiện các dịch vụ hàng hải khác có liên quan.

Hiện tại, công ty Cổ phần Cảng Vũng Áng Việt - Lào đang đầu tư xây dựng thêm cầu cảng số 3 đảm bảo khả năng tiếp nhận cỡ tàu có trọng tải 45.000 - 50.000 tấn, với tổng vốn đầu tư gần 1.000 tỷ đồng.

Cảng Vũng Áng là khu bến tổng hợp cho tàu bách hóa có trọng tải từ 3 đến hơn 5 vạn tấn, tàu container sức chở đến hơn 4.000TEU. Đây là cảng đóng vai trò quan trọng trong việc mở rộng giao thương, xuất nhập hàng hóa không chỉ cho khu vực tỉnh Hà Tĩnh, vùng lân cận mà còn cho cả nước bạn Lào, vùng Đông Bắc Thái Lan ra thế giới. 

Let's block ads! (Why?)

Dòng người nườm nượp “xông đất” phố cổ Hội An

Trò chơi bài chòi thu hút nhiều người tham gia nhất. Nhiều phần quà trong ngày đầu năm cũng được ban tổ chức gửi đến người chơi càng thêm phần ý nghĩa. Được biết, năm 2017 đã qua, tổng lượt khách tham quan và lưu trú tại Quảng Nam đạt 5,35 triệu lượt, tăng 13,7% so với năm 2016 và đạt 103,9% so với kế hoạch. Trong đó, khách quốc tế đạt 2,8 triệu lượt, tăng 10,5%; khách nội địa đạt 2,55 triệu lượt lượt, tăng 17,2% so với cùng kỳ năm 2016.

Let's block ads! (Why?)

Truyện dài kỳ: Tình yêu bỏ trốn (Phần 1)

Châu và Tiến là oan gia ngàn đời của nhau, dù ở trong hoàn cảnh nào, hễ chạm mặt là có mâu thuẫn. Bỗng nhiên một ngày, cuộc đời của Châu thực sự trở nên hỗn loạn khi vị hôn phu của cô tuyên bố từ hôn. Châu trở thành trò cười cho tất cả mọi người, kể cả Tiến.

Không thể để mọi chuyện diễn ra theo cách vô lý như thế, Châu quyết định đi tìm hiểu lý do khiến anh ta từ bỏ. Nhưng càng tìm hiểu cô lại càng gặp những chuyện khó hiểu về người mà bản thân đã sống thử trước đó ba năm. Hình như anh ta không hề yêu cô mà có một kế hoạch khác.

Đón đọc truyện dài kỳ: Tình yêu bỏ trốn vào 19h00 từ ngày 1/1/2018 tại mục Eva Yêu.

Bằng một cách nào đó, hai người họ luôn luôn có những trận cãi vã không hồi kết khiến cho mấy người trong công ty phải đau đầu. Hai người đó chính là Tiến và Châu. Mấy người trong công ty vẫn hay đùa cợt hai người là oan gia ngõ hẹp, ghét nhau như chó mèo nhưng lại phải làm chung một công ty, thậm chí là cùng phòng. Song cứ ai nói đến chuyện họ sẽ yêu nhau là sẽ bị ghi vào “sổ thù hận”. Dường như cả Châu và Tiến đều ghét cay ghét đắng chuyện này.

- Á á, cái gì thế này? - Châu hét toáng lên khi phát hiện ra dưới ghế của mình là một bã kẹo cao su, và chuyên kinh dị hơn là cô ta đã ngồi lên nó.

Thế là đi đời cái váy mới mua hôm qua. Đây là một âm mưu à?

Tất cả mọi người xung quanh đều không ai nói gì, cố tình giả ngơ. Châu đưa mắt nhìn quanh, không thấy Tiến đâu cả. Dù có phải là anh ta hay không thì cô vẫn cứ phải tìm anh ta đầu tiên. Trong công ty này, chỉ có anh ta là kẻ thù của cô. Mọi chuyện rắc rối của cô đều do anh ta gây nên, cái bã kẹo cao su này chắc cũng không ngoại lệ.

Đúng lúc ấy Tiến chạy vào, vẻ mặt rất hớn hở. Điều ấy càng khiến Châu chắc chắn thêm bội phần về việc tác phẩm này chính là của anh ta. Không nói gì, Châu rút giày ra và đáp thẳng về phía Tiến.

Tiến đang nghêu ngao hát, cả khuôn mặt ăn trọn chiếc giày của Châu.

- A…

Tiếng kêu thất thanh của Tiến khiến mọi người đều nhăn mặt. Mọi người vẫn giả vờ như không quan tâm nhưng thật chất lòng đen đã hướng về hai con người này. Không gian lại ngập mùi thuốc súng, tất cả đều mong chờ một trận chiến mới xảy ra.

Tiến lồm cồm bò dậy, chỉ mới nhìn qua anh cũng biết chiếc giày này của ai. Tiến cười nhạt, anh ta cũng không phải dạng vừa. Lập tức đem chiếc giày ra chỗ cửa sổ và thả xuống dưới. Châu như bị nội thương, cô chạy ra cửa sổ ngó xuống. Thiếu chút nữa là nhảy luôn rồi. Châu nhìn Tiến đang thong thả phủi tay. Anh ta cười hề hề:

- Chào!

- Cái thằng điên này…

Châu dúi đầu Tiến xuống, kẹp nách rồi đánh tới tấp. Mọi người bắt đầu len lén đứng dậy.

- Cô mới bị điên, sao cô đánh tôi?

- Anh dám đáp giày tôi xuống đó.

- Thế sao cô đáp giày vào mặt tôi?

- Anh dính bã kẹo…mà sao tôi phải giải thích với anh chứ? Anh đáng bị ngũ mã phanh thây.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm trong không gian tràn ngập tiếng nhí nhéo cãi nhau của Châu và Tiến. Thế là hôm nay vẫn còn bình thường.

truyen dai ky: tinh yeu bo tron (phan 1) - 1

Châu đưa mắt nhìn quanh, không thấy Tiến đâu cả. Dù có phải là anh ta hay không thì cô vẫn cứ phải tìm anh ta đầu tiên. (Ảnh minh ho)

Những người trong công ty này đều quan niệm một điều, nếu Châu và Tiến còn cãi nhau thì họ vẫn được yên ổn. Bởi mọi sóng gió là của hai con người đó rồi. Còn hai con người đó mà yên ổn, thì chắc chắn mọi người sẽ gặp chuyện.

Chẳng nói đâu xa, mới hôm kia, Châu bị mất tiếng, không cãi nhau được. Cả ngày cô ta trốn tránh Tiến để không phải chạm mặt. Họ không cãi nhau và y như rằng một cô trong văn phòng bị sếp bắt tại trận chuyện mang nồi cơm và thức ăn đến nấu chốn công sở để tiết kiệm điện cho gia đình.

Ở chốn văn phòng này đều rất nhiều thị phi, cũng rất nhiều chuyện lạ đời. Nhưng mọi người ngoài mặt vẫn còn vui vẻ với nhau. Họ chẳng mong gì nhiều, chỉ mong Tiến và Châu cứ cãi nhau cả đời để họ được an nhàn. Chính vì vậy, việc châm ngòi chiến tranh là một việc mang tính cộng đồng. Như cái bã kẹo cao su hôm nay, là do một anh ngồi ở góc phòng đã làm. Những người trong văn phòng còn chia ra theo ngày để tạo ra chiến tranh. Nghĩa là họ có thời khoá biểu riêng.

Chỉ riêng Tiến và Châu là không có.

Sau một hồi cãi nhau rồi đánh nhau, Châu và Tiến ngồi mỗi người một góc trong phòng giám đốc. Họ như hai học sinh mắc lỗi đến gặp ban giám hiệu. Cả hai nhìn nhau bằng một đôi mắt thù hằn.

- Tôi không hiểu hai anh chị đến đây để làm việc hay đánh nhau nữa.

- Anh ta dính bã kẹo cao su lên ghế của em.

- Cô đừng có vu oan cho tôi, tôi vừa mới đến.

- Tôi còn lạ gì anh, anh chính là kẻ ngày nào cũng ở lại muộn nhất công ty. Anh biết hôm nay tôi mặc cái váy mới nên cố tình làm vậy đúng không?

Tiến cười khó khăn:

- Cô bị nghiện truyện Conan à? Tôi đâu rảnh để làm mấy cái chuyện nhảm nhí đó.

- Ý anh là tôi nhảm nhí à?

- Ừ.

- Này…

- Thôi!

Câu cuối là của sếp, ông ta mệt mỏi bóp trán. Hai người lại cúi xuống như chưa hề có cuộc cãi vã lúc nãy.

- Tôi thấy hai cô cậu nên xem xét việc chuyển công ty đi, cứ thế này tôi cũng mệt mỏi chứ chả riêng gì hai cô cậu đâu.

Đương nhiên đó chỉ là lời nói trong lúc mệt mỏi. Ai cũng biết Châu và Tiến làm việc rất được lòng sếp. Cả hai đều học chuyên ngành thiết kế đồ hoạ, một người luôn sáng tạo theo lối lãng mạn, còn một người theo lối cổ điển song vẫn hơi hướng của hiện đại. Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Ở bên nào sếp cũng cần và muốn họ ở lại. Ông thậm chí luôn cố gắng kết hợp họ lại để có những sản phẩm tốt hơn, tuy nhiên cứ tình hình này thì hơi khó.

Ra khỏi phòng giám đốc, hai người lườm nguýt nhau một hồi rồi mới ngồi vào bàn làm việc.

- Đúng là tên khốn nạn. Thừa nước đục thả câu, chỉ có nịnh sếp là nhanh.

- Đừng có mắng anh ta, là quả trứng vàng của công ty đồ hoạ này đấy. - Cô đồng nghiệp tên Bích vừa điên cuồng nhấn chuột vừa nói.

- Có mà quả trứng đẻ ra…

- Ra gì?

Châu phẩy tay, không nói nữa. Cô mở máy tính lên, rồi mở một cái file truyện đang viết dở. Đây là ước mơ nhiều năm trước của Châu, trở thành một nhà văn. Cô thích viết, nhưng bố cô thì không. Bố luôn muốn cô làm những cái gì thật sự thiết thực và có ích như là đi theo con đường chính trị. Châu không muốn. Đất nước này có biết bao nhiêu người tài giỏi, và thực sự có đủ tài trí để giúp mọi thứ vận hành tốt hơn. Khi chọn công việc này, bố Châu không thích lắm nhưng ông cũng chẳng phản đối như lúc cô nói sẽ làm nhà văn. Ông chỉ bảo rồi một ngày cô sẽ hối hận.

- Viết đến chương mấy rồi má? - Bích ghé đầu qua. - Sao tự nhiên cô để kẻ giết người là thằng người yêu vậy? Giống hệt truyện trước. Bộ có thù hằn gì với những tay người yêu sao?

- Kệ tôi. Độc giả đọc thì cứ đọc. Tác giả nghĩ sao viết vậy, không cần phải phân bua.

- Chẳng phải như thế là coi thường độc giả sao?

- Đồ ngốc. Nếu tác giả nào cũng phải theo ý độc giả thì sẽ chẳng còn nét riêng gì nữa. Nói cho cô biết, viết truyện cũng là một nghệ thuật. Nghệ thuật là phải theo ý mình, tự mình viết ra, không được theo thế giới quan của người khác. Nếu cô muốn trở thành một nhà văn, cô phải có lập trường của riêng mình.

Bích phẩy tay, nhăn mặt:

- Lại lôi cái mớ lý luận ấy ra nói. Ơ nhưng mà cái gì đây?

Bích lôi từ trong cái túi xách của Châu ra một xấp thiệp. Đây chẳng phải là thiệp cưới hay sao? Cô ta trợn mắt lên nhìn Châu, còn Châu thì cười hí hí. Châu lấy lại xấp thiệp trên tay của Bích, rút ngay cái đầu ra và lấy một cái bút  viết tên Bích vào. Châu đặt tấm thiệp lên tay bạn đầy trân trọng:

- Chủ nhật tuần này, 11 giờ trưa, đừng quên nhé.

Châu vỗ vai Bích rồi đứng dậy.

Bích vồ lại tấm thiệp, mở ra xem. Tên chú rể là: Trần Đức Anh Đoàn. Bích ngẩng đầu lên, nhìn Châu đang đi phát thiệp cho từng người. Cái đám cưới thứ mười trong tháng. Bích đau khổ suýt khóc, ông trời chẳng lẽ muốn để cô ế bằng cách mải đi đám cưới mà quên kiếm người yêu hay sao?

- Nào nào mỗi người đều có phần, đừng vội đừng vội.

truyen dai ky: tinh yeu bo tron (phan 1) - 2

Tiến nhìn Châu, không rõ anh ta đang nghĩ gì. Sau đó anh cầm tấm thiệp lên, mở ra xem, khoé miệng khẽ nhếch lên một cái cười. (Ảnh minh hoạ)

Châu vừa cười vừa đi phát thiệp mời, cô đưa tay lên che miệng cười kiểu duyên dáng nhưng trông hơi lỗi. Điều lạ lùng chẳng có ai vui mừng hết. Họ đều cảm thấy đau buồn khi Châu sắp sửa đi lấy chồng. Các chị các mẹ thì hiểu được nỗi khổ của hôn nhân nên không ngừng ngăn cản, các anh các chú thì tiếc cho một bóng hồng nên cũng hùa vào theo các chị các mẹ. Chỉ có một người đàn ông đeo heaphone ngồi trong góc, đang vẽ trên tab một cách miệt mài, không quan tâm đến thế sự.

Đột nhiên chiếc headphone bị ai đó hất ra,  Tiến ngẩng đầu lên nhìn. Châu mỉm cười một cách nguy hiểm, trong tay cô ta là một tấm thiệp. Cô trịnh trọng đặt nó xuống mặt tab của anh, miệng còn lẩm nhẩm một đoạn nhạc cưới trong lễ đường.

- Tadda. Trân trọng mời anh Tiến đến dự lễ cưới của tôi vào cuối tuần này. Sự có mặt của anh là niềm vinh dự cho hai gia đình của chúng tôi.

Tiến nhìn Châu, không rõ anh ta đang nghĩ gì. Sau đó anh cầm tấm thiệp lên, mở ra xem, khoé miệng khẽ nhếch lên một cái cười.

- Được, nếu đã là vinh dự cho cô thì phải đến chứ. Nhất định không trật một giây.

Châu có vẻ hụt hẫng, cô mong anh ta không đến nhiều hơn:

- Ừ, anh đến lúc nào thì đến. Nhớ đừng quên mang tiền mừng đấy.

- Làm sao mà quên được.

Châu bực bội đi về chỗ ngồi, cô đã phát hết thiệp mời, vậy là chỉ còn đợi đến Chủ nhật này nữa thôi. Chẳng hiểu sao cô lại thấy khó chịu khi thiệp mời đã phát hết. Trong khi tất cả đều mong cô đừng lấy chồng, thì chỉ có tên đó là không. Hắn không thèm chớp mắt lấy một cái. Ít ra hắn phải nói cà khịa vài câu để cô còn biết đường mà cãi lại chứ.

Đang nghĩ ngợi miên man thì Châu nhận được một tin nhắn của Đoàn. Anh ta nói: “Xin lỗi em!”

Tại sao Đoàn phải xin lỗi Châu? Anh ta đã làm điều gì không phải? Và tại sao Châu phải dành tặng riêng một tấm thiệp đẹp để mới Tiến, nhưng cô lại không vui khi anh ta nói sẽ đến dự?

Đón đọc phần 2 truyện dài kỳ:Tình yêu bỏ trốn. Vào 19h00 ngày 2/1. Tại mục Eva Yêu.

Theo Yên Chi (Khám Phá)

Let's block ads! (Why?)

Đà Nẵng chi gần 1.000 tỷ đồng thu hút nhân tài nhưng nhiều người xin rút

Trong cuộc họp UBND TP.Đà Nẵng thường kỳ tháng 12/2017, Chủ tịch UBND thành phố, ông Huỳnh Đức Thơ cho biết, thành phố đã bỏ ra kinh phí gần 1.000 tỷ đồng đề đào tạo học viên thuộc đề án thực hiện chính sách phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao khu vực công TP.Đà Nẵng. Tuy nhiên, những ngày qua, ông nhận và ký khá nhiều đơn xin rút.

“Các em làm được một thời gian đến khi gà đẻ trứng vàng thì lại ra đi. Vì thế, cần nghiên cứu lại để nguồn lực này không bị mai một”, ông Thơ nhấn mạnh.

Giáo dục - Đà Nẵng chi gần 1.000 tỷ đồng thu hút nhân tài nhưng nhiều người xin rút

Một phiên tòa xử về việc nhân tài đi học ở nước ngoài không trở về.

Theo vị chủ tịch, trong thời gian tới, thành phố cần mời chuyên gia giỏi nước ngoài ở một số lĩnh vực liên quan đến chuyên môn như giáo dục đào tạo, quy hoạch kiến trúc, giao thông công chính, xây dựng, y tế… Thành phố quyết tâm dứt bỏ câu chuyện làm được thì làm, không được thì xin nghỉ.

Liên quan đến vấn đề này, sở Nội vụ TP.Đà Nẵng đề xuất một số vấn đề liên quan đến sửa đổi, điều chỉnh nội dung về chế độ tuyển dụng, đãi ngộ đối với các chuyên gia trong thời gian họ thực hiện công việc theo yêu cầu và có đóng góp tại thành phố.

Ngoài ra, sở cũng đề nghị bổ sung về chế tài đối với sinh viên được thành phố cử đi học ở nước ngoài trở về, nếu không làm việc hoặc làm việc không đủ thời gian quy định của thành phố, ngoài hoàn trả 100% kinh phí, còn bị phạt vi phạm hợp đồng, tối thiểu 10%, do vi phạm hợp đồng đã cam kết khi tham gia đề án.

Trong khoảng thời gian qua, chính sách thu hút nhân tài bằng cách đưa đi học nước ngoài rồi về công tác, phục vụ tại địa phương được xem là một trong những chính sách đúng đắn, được người dân ủng hộ. Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện chính sách này, có một số điều khiến không ít người trăn trở.

Nhiều nhân tài đi học xong không quay trở về. Một số nhân tài khác, đi học về, công tác tại địa phương thời gian ngắn, cảm thấy không hợp thì quyết định tự ý đơn phương chấm dứt hợp đồng. Chính điều này đã khiến nhiều nhân tài vướng kiện tụng với chính quyền thành phố và đến nay vẫn chưa dứt điểm.

Đề án 922 được TP.Đà Nẵng triển khai từ năm 2004, nhằm hỗ trợ đào tạo bậc đại học tại các cơ sở giáo dục trong và ngoài nước bằng ngân sách Nhà nước. Trong hợp đồng quy định, sau khi hoàn thành khóa đào tạo, các học viên phải về làm việc cho thành phố tối thiểu 7 năm.

Let's block ads! (Why?)

U60 bị trộm tài sản khi vào nhà nghỉ cùng gái bán dâm

Khi vào phòng nghỉ, Tâm yêu cầu ông L. vào tắm cùng mình rồi mở khóa phòng để Dung lẻn vào lấy trộm tài sản của ông này.

Theo thông tin từ Cơ quan CSĐT Công an thị xã Dĩ An (Bình Dương), ngày 01/1, cơ quan này đã tiến hành bắt giữ Trần Thị Phương Tâm (30 tuổi) và Phạm Thị Ngọc Dung (35 tuổi, cùng ngụ TP Hồ Chí Minh) về hành vi trộm cắp tài sản.

Thông tin ban đầu, vào khoảng 0h ngày 27/12/2017, tại nhà nghỉ Bảo Châu (thuộc khu phố Bình Đường 2, phường An Bình, thị xã Dĩ An), ông Hoàng Đình L. (53 tuổi, quê quán Thái Bình) thỏa thuận mua dâm với Tâm.

Sau khi vào phòng, Tâm yêu cầu ông L. vào phòng tắm với mình rồi mở khóa cửa phòng để Dung lẻn vào lấy trộm đồ của ông L.

Tài sản Dung lấy đi gồm 1 điện thoại di động hiệu Iphone 6 Plus (trị giá khoảng 6 triệu đồng) và 1.055.000 đồng tiền mặt.

Hiện vụ việc đang được cơ quan chức năng xử lý.

Vũ Đậu (T/h)

Let's block ads! (Why?)